Vietnam Fishing Passion

Thứ Hai, 6 tháng 7, 2015

Dính hàng Độc, gẫy khúc cần...

Dính hàng Độc, gẫy khúc cần...


Hot quá...!
Vợ lo chồng phơi nắng về ốm, cấm câu....


Buồn ngồi vê vài cánh mối
Rồi chuồn...

Trên 38°C kiếm bóng mát giữa dòng sông, chứ ngồi nhà như gái son kiêng cữ, nằm trong một phòng đóng cửa kín mít mở điều hòa...
- Allô! Lão đi không?
- Trăng tròn cá không ăn, nguyên tuần nay thời tiết nóng vô cùng, cá không ăn vả lại kiếm mồi sống không ra.
- Hôm rầy vô tiệm câu, nhìn chúng bán mấy con diếc lớn hơn bàn tay 5euro/con
- Chém kinh!
- Thôi tao đi muộn rồi....
Ra sông không mồi, đi lùng bắt vài con Chevesne,  cái nắng chói hoa cả mắt, lùng mãi mới câu được vài con...
Một chập máy xả 3 vòng rồi ngưng, thế là con mồi sống bị nó ngặm chết...Huhu. Lạ thật sao nó không nuốt chửng luôn để khỏi phí công ngồi chờ...Máy lại xả chưa đủ 5 vòng, con mồi sống lại chết toi, ức quá thay lại hai con mồi sống, rút một cần về, thử đi bắt chép....
Bíp!
Sau đấy nghe tiếng baitrunner xả cước dội vang...
Quả này theo tính hiệu có thể đụng phải hàng khủng thiệt rồi, vôi vàng hãm bobine, nhấc cần bật một phát...Thằng tôi bị dội, hình như nó muốn lôi tôi theo. Khiếp! Thử xem mày bự và khỏe đến cỡ nào...Giằng co một hồi vẫn chưa thấy nó xoay đầu, nó vẫn cắm đầu lôi những bụi lau, quái gỡ những bụi lau lại cao quá đầu chả nhìn thấy gì, cứ thế vật nhau, một lúc cảm thấy đoạn dây braid nhẹ tưng, rồi bỗng dưng bay cao như diều đứt dây. Lạ thiệt mới tự đặt câu hỏi, bỗng dưng sợi braid căng thẳng như diều gặp gió, muốn tâng bốc tôi bay theo...
Quái thật...!
Ối giời từ buổi biết ôm cần, giờ thì thằng tôi luống cuống nhìn nó vỗ cánh bay như chiếc trực thăng, cứ thế nó và tôi hai đứa chả thằng nào  chịu thua thằng nào, chừng cảm thấy nó thấm mệt, thằng tôi lôi tẹt ga, sợi braid vẫn chưa đứt, công nhận nó khỏe thật, rồi nó lại rung cánh bay lên....Ối giời! Tôi đành lùi dần từng bước, không dám nắm sợi dây dù căng như lưỡi lam, lùi dần qua hướng đậu chiếc xuồng, tôi vội vàng chộp ngay bao tay...


Quả này thì mày chết với ông, vừa ghì cần, vừa cuốn cước tiến thằng, lúc này nó cảm như nhừ đòn, ẩn núp bên bụi lau...Chả tha mày, túm cổ kéo thẳng lên bờ, đố chạy nghe con...


Một hồi nó lấy lại sức rồi lao tiếp, đọt cần muốn nố tung như lựu đạn...


Haiz! 45 phút...
- Allô! Mày muốn hút máu Thiên Nga không...?
- Kinh thế! Mày bẫy à...
- Bẫy cái con khỉ, nó thò đầu xuống quét sạch những viên mồi câu chép của tao..
- Trời! Tội quá...
- Tội tao thì họa may...hehehe.
Nó từ chối, bbasm số hỏi BX...
- Đừng anh!


Gọi thêm dăm ba đứa bạn, chả có thằng nào biết làm vài dĩa tiết canh...
Bàn hiền thì không, bè thì chả có ai đá chén, buồn đành thả cho xong...
Đang ngồi nghỉ xả hơi, tiếng máy lại rít lên...


Quái không biết hôm nay ngày gì, nó cứ húc vô những bọng rong, cuộn tròn vô đấy nằm ì, lôi kéo phờ hết cả đôi vai...


Thế là "Tách" gãy ngay cái đọt cần.
Hú vía! Hết hồn lại thêm thằng Râu....


Một buổi câu tuyệt vời, mỗi chuyến ra sông không biết những gì đang đón chờ...











0 nhận xét:

Đăng nhận xét